Tôi là người con được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất có thể nói là chịu nhiều đau thương mất mát trong chiến tranh-Quảng Trị.Gia đình tôi làm nghề thuần nông.Ba mẹ tôi muộn con,nên khi có tôi ba mẹ cũng đã nhiều tuổi rồi.Vốn được nuôi dưỡng trong gia đình làm nông chính gốc,nhưng chưa bao giờ tôi lấy làm buồn lòng vì điều đó.Mà ngược lại,tôi luôn thấy mình may măn hơn rất nhiều người.Bởi,mặc dù kinh tế gia đình khó khăn nhưng ba mẹ luôn yêu thương, dành những diều kiện tốt nhất để dạy dỗ tôi, cho tôi học tập.Vì ông bà cho rằng đó là cách tốt nhất để tôi có tương lai tương sáng hơn họ,không phải "bán mặt cho đất,bán lưng cho trời''.Hiểu được nỗi vất vã của ba mẹ,tôi luôn cố gắng không để không phụ lòng bậc sinh thành.Cấp 1,từ lớp 1 đến lớp 5,tôi đều đạt danh hiệu học sinh giỏi và đạt giải kì thi học sinh giỏi của trường.Năm lớp 4,đạt giải nhì kig thi văn cấp huyện.Lớp 5,đạt giải 3 môn cấp huyện giải nhì môn cấp tỉnh.Lên cấp 2, mặc dù chưa ý thức được chuyện học để tương lai sau này,nhưng tôi vẫn luôn cố gắng vì ba mẹ tôi-lúc đấy tôi chỉ nghĩ tôi phải làm ba mẹ vui bằng thành tích học tập của mình.4 năm học trung học cơ sở tôi vẫn đạt học sinh giỏi.Năm lớp 8,có lẽ là cột mốc có ảnh hưởng nhất với tôi cho đến bây giờ.Năm đó,tôi thi học sinh giỏi văn cấp huyện và sau đó được chọn vào đội tuyển của huyện thi học sinh giỏi cấp tỉnh.Từ nhà cách chỗ tôi học bồi nâng cao cách 25km,nên ba tôi quyết định nghỉ làm để đưa đón tôi đi học,mọi công việc đồng áng đều giao cho mẹ tôi cả.Vì ba mẹ tôi sợ tôi gầy quá (tôi gầy nhất trong chúng bạn chơi cùng nhau) miền trung vào tháng 8,9 lại mưa gió,đường sá đi lại khó khăn nên đưa tôi đi học cho yên tâm.Suốt khoảng thời gian đấy,sáng tôi đi bộ đi học gần nhà 2km,chiều ba lại chở tôi đi học chuyên sâu ở trường huyện. Vậy mà năm lớp 7 tôi chỉ đạt giải khuyến khích ở kì thi tỉnh.Tôi thất vọng nhiều.nhưng được ba mẹ động viên,tôi lại tiếp tục đi học ở huyện.Lớp 8,tôi đạt giải cao-giải nhì,năm ấy có đòng giải nhì chứ không có nhất.Sau đó đến kì thi vào cấp 3.Một đứa trường làng như tôi,mọi người đều chỉ hy vọng vào được trường công lập cho đỡ tốn tiền học phí,chứ trường dân lập(bán công) tốn kém nhiều.Chẳng ai nghĩ tôi sẽ vào được trường chuyên tỉnh với điểm chuyên cao thứ 2 trường.Tôi đậu trường chuyên với mức điểm cao môn văn 8d,cao nhất năm ấy là 8,5.Ba mẹ tôi tự hào lắm.Vì năm đó có mỗi tôi là con gái ở xã đậu trường chuyên.Trường tôi theo học suốt 3 năm là trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn,Quảng Trị.Thời gian đó tôi có tham gia các kì thi của tỉnh và đạt giải 3 năm lớp 11 môn văn.Lên lớp 12,tôi chuyển qua thi học sinh giỏi địa và đạt giải nhì cấp tỉnh.3 năm đó tôi đạt được học sinh tiên tiến.Sống cuộc sống xa gia đình tự lập đã giúp tôi có thêm ý chí học tập.Thi đại học tôi được 25,5 khối c với điểm số: văn 8,địa 9,25,sử 8,25.Không đủ điểm số để vào trường công an mà mình đăng kí nhưng nó đã đưa tôi ra Hà Nội.Hiện tại tôi đang học học viện hành chính quốc gia.Không phải học chuyên ngành sư phạm nhưng với kinh nghiệm học của bản thân,những gì được dạy dỗ và trải qua tôi tin rằng mình sẽ giúp những bạn đang cần nâng cao kiến thức có sự tiến bộ.Năm nhất đại học tôi đã kèm một bạn lớp 6 môn văn và được phản hồi tốt từ gia đình.Tôi yêu thích việc dạy và truyền đạt kiến thức.Đồng thời,tôi được nhận xét là dễ gần và hòa đồng nên tôi tin sẽ nhanh làm quen và giúp được các bạn đang cần giúp đỡ,tuy nhiên tôi cũng là người nghiêm khắc khi cần. Mặt khác,từng là học sinh chuyên văn nên việc chuẩn bị kĩ bài học và dạy là điều tôi tin chắc mình làm tốt.Tôi hy vọng những gì trên đây sẽ giúp mọi người có cái nhìn khái quát ban đầu về tôi,và tin tưởng để tôi giúp những bạn đang cần nâng cao kiến thức,đặc biệt về môn văn.Cảm ơn mọi người vì đã đọc bài viết đây!